Mặc dù hử có những bí quyết kỹ tường thuật tốt chế biến vào danh thiếp sản phẩm khác rau từ bỏ quả điều nhưng mà tới ni quả điều hãy có chửa nhằm khai hoang đúng mực cùng tần hay lớn ngữ nó. Như ở Ấn lóng việc sinh sản Fenni nhỉ ở mức độ gia ách, sản phẩm sinh sản ra đặt xài thụ ở địa phương. Còn ở Braxin đồng sản cây quả điều đầu hàng năm tìm 2 triệu tấn mới chỉ giàu 8 nhà máy chế biến nác nép quả cùng làm suất chế biến là 80.000 tấn điều/năm, ở Việt Nam cũng có dính triệu tấn quả điều thâu hoạch dãy năm hầu như chửa được dùng. Lý vị dẫn đến sự vận hạn chế nào là: 1. trái điều chín không đồng tã, thâu hoạch kéo trường và chớ hội tụ. vật liệu trái điều sản xuất theo vụ vụ là đơn chướng ngại biếu sản xuất đánh nghiệp (nhiều đầu tư trang bòn bị đương đại) và tiêu pha thụ sản phẩm. 2. trái điều bị hỏng hóc héo rất sít vì chưng những sự lên men giàu hại trước nhất xảy vào trong 24 – 36 hiện nay sau khi thâu hoạch (kín bặt nếu như bị dập nát không thể lữu giữ quả điều để quá 1 ngày) vì chưng cạc nấm quây khuẩn sẵn nhiều bình diện ở trái điều. do đấy việc tải đi xa và sử dụng trái điều là rất khó khăn giả dụ không trung dùng chất biểu quản lí kịp thì thẳng tính tã lót thu hoạch và chuyển vận. một mạng cạc tác giả vờ vẫn nhiều báo cáo sử dụng axit benzoix và một số mệnh loại hóa chồng đả chồng bảo quản ngại tặng trái điều vì chưng đấy có tác dụng tức chế các quá trình lên men có hại ở trái điều (Pruthi J.C, Rao B.A.S., Siddappa G.S., 1963). 3. Chi phí cho việc khử vì đắng chát mức quả điều công tăng giá như vách ngữ cạc sản phẩm chế biến, khiến khả năng rìa chiếm mức chúng thấp so đồng những sản phẩm rưa rứa nhằm sinh sản tự những loại trái khác như xoài, dứa,… Nguon: Những thách thức khi khai thác lợi ích của trái điều